Trung Quốc là đất nước rộng lớn
nhất trên thế giới về mặt địa lý và là đất nước lớn thứ hai thế giới xét về
kinh tế, chỉ sau nước Mỹ. Nền tảng kinh tế của Trung Quốc chính là nhà máy sản
xuất. Nói một cách nôm na, họ rất giỏi trong việc tạo ra các thứ. Nhưng họ cũng
rất giỏi khi làm giả mọi thứ mà nhìn như thật, ai cũng biết đó chính là làm
hàng nhái.
Nghe có vẻ như đùa nhưng sự thực
thì chợ đồ giả nó chẳng nhỏ như "chợ". Quả thực, chỉ riêng nó đã mang lại cho đất
nước này $250 tỷ một năm. Mọi thứ từ đôi giày đến đĩa DVDs đến đồng hồ đến túi
xách thời trang có thể được tìm thấy trên chợ đồ giả. Nhưng đó chỉ là một mảnh
vụn nhỏ (có thể được làm giả) trong tảng băng trôi thôi. Đó là một vấn đề lớn đối
với chính phủ Trung Quốc. Họ luôn hăng hái để xóa bỏ chợ đồ giả. Rất nhiều những
thành phần nổi cộm trên thị trường đồ giả đều bị triệt phá, tuy nhiên, rất
nhanh sau đó lại được thay thế bởi rất nhiều những thành phần làm giả khác đang
rất hăng hái để chiếm được một miếng bánh nhỏ trong chiếc bánh đồ giả thơm phức
và hấp dẫn ấy.
Trong khi việc sản xuất đồ giả dường
như kịch tầm chỉ đạt đến mức làm giả tinh xảo những món đồ xa xỉ như túi xách của
Fauxlexes và Louise Vuitton, thì nguồn cầu về những sản phẩm giả đã lan rộng sang
mọi lĩnh vực tiềm ẩn những nguy cơ đáng sợ như làm giả công nghệ, thực phẩm và
thuốc. Chính phủ Trung Quốc cũng như những đại lý ủy quyền của tất cả các nhãn
hàng thương mại đều đấu tranh không ngừng nghỉ với nạn hàng giả của Trung Quốc.
Nhưng, vì tình trạng này xảy ra quá thường xuyên, những tên tội phạm giờ trở
nên manh động và sẵn sàng làm mọi việc để thực hiện vi phạm và còn chưa kể tới
việc những chiêu trò của bọn chúng ngày càng tinh vi và luôn luôn mới mẻ để lừa
người tiêu dùng. Vì vậy, cho đến khi nào tất cả mọi người nói không với tất cả
hàng giả thì khi đó những món đồ giả sẽ biến mất.
15. Giầy dép và đồ dùng cá nhân
Nếu chỉ bởi vì hàng nhái hiện nay
đã lan rộng đến rất nhiều loại mặt hàng mới thì các bạn cũng đừng nghĩ rằng những
người làm giả sẽ ngừng công việc của họ với những món đồ cơ bản. Những đôi giày
tinh xảo và những bộ đồ hàng hiệu giả được ví như bánh mì đi kèm bơ sữa của
ngành công nghiệp đồ giả vậy. Tốt hơn bạn nên tin vào điều này, sản phẩm Trung
Quốc mang tiếng là hàng nhái thế nhưng nó lại tràn ngập thị trường từ những đôi
giày mới toanh của hãng Nibe đến những đôi giày dễ chịu để đi lại trong bệnh viện
của hãng Corcs. Không những thế bạn còn có thể vung tiền vào những món đồ xa xỉ
của hãng Adadas chỉ để khoe khoang đẳng cấp.
14. Cửa hàng Apple
Tôi có thể nói như thế này nếu bỏ
qua GDP và GNP, để đo lường sự thành công của một đất nước có thể đo lường qua những cửa hàng Apple. Nói một cách nôm na
là Apple luôn mong muốn sản phẩm của họ tràn ngập trên thị trường nước bạn. Lý
do có thể là vì người dân ở đó muốn mua sản phẩm của họ hoặc vì Apple muốn mọi người liên tưởng sản phẩm của
nó như một sự giàu sang: Cuối cùng thì Apple tương đương với tiền trong mắt của
nhiều người.
Vì vậy, có lẽ sẽ chẳng có gì ngạc
nhiên nếu như đại lục là vua của hàng nhái và có ít nhất ba cửa hàng của Apple
nhái ở Côn Minh, Trung Quốc. Toàn bộ những cửa hàng này đều là nhái. Chúng giống
hệt cửa hàng Apple thật, xin hãy nhớ kĩ, họ nhái y hệt cả quầy chăm sóc khách
hàng và áo đồng phục nhân viên. Nhưng những cửa hàng này chẳng hề liên kết gì với
Apple thật. Những báo cáo thường biến đổi vì những sản phẩm mà họ bán là nhái
hoặc nếu là hàng chính hãng thì cũng bán theo kiểu đã phù phép với luật pháp.
13. Ca sĩ nhí
Ngày nay, trước khi bạn vội vã
lên Twitter để tỏ lòng ái mộ một ca sĩ nhí nào từ Trung Quốc thì chúng tôi
khuyên hãy chắc chắn đó không phải là một thứ đồ giả. Trong suốt phần khai mạc
của thế vận hội Olympics tổ chức ở Bắc Kinh năm 2008, những nhà chức trách ở
đây đưa ra sân khấu không phải là ca sĩ nhí hát bài hát đó mà là một cô bé xinh
xắn hơn. Mục đích là để hát nhép. Rõ ràng rằng những viên chức thế vận hội đã cảm
thấy rằng toàn bộ đất nước này là một nơi bất công bởi vì đã coi thường một đứa
trẻ có ngoại hình không quá xinh xắn. Có lẽ chúng tôi sai nhưng nếu đặt địa vị
của mình vào đứa trẻ bạn sẽ nghĩ gì, sẽ nảy sinh những vấn đề rất nghiêm trọng
đấy.
12. 110 triệu bao cao su
Nếu những cửa hàng Apple bị nhái
và những bé ca sĩ chỉ biết mấp máy môi không làm đau nhói con tim của bạn thì
có lẽ tiếp theo đây bạn sẽ không thể kiềm chế nổi nỗi uất nghẹn. Vào tháng Tư
năm 2013, chính phủ Ghana đã thu hồi hơn 110 triệu bao cao su Trung Quốc, và
thông báo rằng rất nhiều cái có lỗ, được bôi mỡ, có cái thì bị vỡ khi có áp lực
tác động. Chính phủ Ghana đã không công bố rõ ràng có bao nhiêu bào thai không
mong muốn và cuộc sống của chúng có bị đe dọa hay không.
Và, không chỉ có vậy, chính công
ty đã làm giả bao cao su để xuất khẩu sang Gha na đã bị phá sản bởi nó còn bôi
dầu thực vật vào bên trong bao cao su (trong khi nó rõ ràng biết rằng dầu có thể
làm mủn cao su) hay tái chế những chiếc bao cao su đã qua sử dụng thành những
chiếc bờm tóc (điều này có thể gây tổn hại đến sức khỏe của người sử dụng).
11. Đại học
Học viên Shandong về công nghiệp
ánh sáng ở thành phố Shandong là một trường có thật, và thậm chí còn là một trường
danh tiếng. Nhưng vào tháng Sáu năm 2012, 68 sinh viên từng cho rằng họ đã được
nhận vào trường đại học này phát hiện ra rằng họ đã bị lừa trong suốt 4 năm
qua. Một người đàn ông tên Zhao Lianshan đã công phu chuẩn bị một cú lừa ngoạn
mục. Hắn gửi thư cho những sinh viên vừa kết thúc kì thi cao đẳng rằng họ được
chấp nhận để theo học một chương trình huấn luyện phi công đặc biệt và chương
trình học giống như học chính quy.
Zhao Lianshan đã lên kế hoạch hết
sức chi tiết. Hắn thuê phòng học và văn phòng ngay tại trường đại học này, hắn
còn thuê cả giáo viên giả, quản lý giả và cả bác sĩ giả về làm việc tại đây và
khiến cho người khác tin rằng hắn và nhân viên của hắn hoàn toàn có thật.
10. Ikea (một thương hiệu thời
trang nổi tiếng)
Một ví dụ khác là một cửa hàng giả,
chính xác đó là toàn bộ một cửa hàng bị làm giả. Trung Quốc luôn khoe khoang có
9 cửa hàng Ikea thật và ít nhất một cái bị làm giả hoàn toàn. Và hãy đoán xem
người ta đặt cái cửa hàng Ikea giả mạo này ở đâu: Nếu bạn nói rằng đó là Côn
Minh, thì bạn đã chính xác vì dọc các con phố đâu đâu cũng là hàng giả, ngay cả
đến cửa hàng Apple còn bị giả mạo huống hồ là Ikea. Thành phố Côn Minh tràn ngập
những thương hiệu phương tây bởi vì một nửa cửa hàng ở đây là hàng nhái của các
thương hiệu.
Fakea làm mẫu cửa hàng trông giống
y hệt Ikea thật, từ cách thức bài trí, đến màu xanh dương và màu vàng là chủ đạo,
dọc theo con phố ngoằn ngoèo khách hàng chắc chắn phải đi qua cửa hàng này.
Nhưng, đây mới là điều đáng chú ý, chúng bán sản phẩm thật của Ikea nhưng không
được phép. Vì thế phong cách cửa hàng là giả nhưng sản phẩm thì không.
9. Kem đánh răng
Năm 2008, chính quyền bang Los
Angeles đã thu hồi 70 000 tuýp thuốc đánh răng có chứa độc tố nguy hiểm cho sức
khỏe con người. Vụ việc này có sự liên đới của hai phía: nhà sản xuất Trung Quốc
đã sản xuất chất làm bóng bằng độc tố, và bên nhà phân phối Hoa Kỳ đã bán chúng
ra thị trường. Thuốc đánh răng này có chứa hóa chất tên DEG, đây là độc tố nguy
hiểm cho trẻ em và những người bệnh gan. DEG là tên hóa học của chất này, còn
bình thường nó chính là thành phần chính của chất chống đông. Và nếu như bạn sống
ở vùng Los Angeles thời kì cuối những năm 2000 có nguy cơ cao là bạn đã đánh
răng với chất chống đông.
8. Túi khí
Cuối năm 2012, một thương gia đại
diện cho một công ty Trung Quốc đã thừa nhận bán hàng nghìn túi khí giả cho rất
nhiều đại lý ô tô khác nhau khắp Bắc Mỹ. Chiếc túi giả này giống như thật nhưng
lại không có tác dụng gì. Cục an toàn giao thông Cao tốc quốc gia dự đoán rằng
có ít nhất 0.1% ô tô ở Mỹ đã sử dụng loại túi khí giả này. Có vẻ đó là con số
nhỏ nhưng nó cũng tương đương với hàng nghìn phương tiện rồi. Túi giả này có
nhiều mẫu mã khác nhau của rất nhiều thương hiệu như Honda, Toyota, Mercedes,
BMW, và Chevrolet.
Ngay khi đọc đến đây, bạn có lẽ
đang nghĩ làm thế nào mà làm giả trứng được? Câu trả lời là: họ làm rất tỉ mỉ.
Những người làm giả sẻ cần một chiếc khuôn hình quả trứng. Sau đó, họ sẽ thêm
vào một số thành phần được tính toán trước đó như nhựa cây, tinh bột và cao
(thường được làm từ tảo) để tạo ra lòng trắng trứng. Lòng đỏ được làm từ hỗn hợp
nhựa cậy và chất nhuộm có màu khác nhau. Cuối cùng, vỏ trứng được tạo bởi hợp
chất của sáp, thạch cao và canxi các-bo-nát.
Nhìn chung, nghe có vẻ là một quá
trình phức tạp đến khó tin chỉ để bán với vài xu lẻ rẻ hơn cả trứng thông thường.
Nhưng, chắc chắn phải có cầu thì mới có cung. Vì thế nếu lần sau có ăn trứng ở
Trung Quốc, bạn hãy hỏi chắc chắn quả trứng bạn sắp ăn là do một con chim hay
con gà đẻ chứ không phải từ một phòng thí nghiệm.
Năm 2004, nhà chức trách Trung Quốc đã bắt giữ hơn 50 cá nhân tham gia vào quá trình sản xuất và phân phối sữa bột giả cho trẻ dưới bảy tuổi. Người ta nghi ngờ rằng đây chính là nguyên nhân gây ra cái chết của hàng loạt trẻ em ở thành phố Phú Dương. Loại sữa này có rất ít hoặc không có chất dinh dưỡng khiến cho những trẻ được nuôi bằng sữa này sẽ quá đói dẫn đến chết. Rất nhiều trẻ em đang uống loại sữa này bị chẩn đoán mắc chứng “đầu to”, tức là đầu sẽ to hơn bình thường trong khi đó các bộ phận khác của cơ thể bị teo đi. Cuối cùng, tất cả những kẻ phải chịu trách nhiệm đã bị bắt và kết án bởi chính phủ Trung Quốc.
5. Gạo giả
Cũng vẫn câu hỏi như trên đối với
trứng giả là họ làm như thế nào và cuối cùng thì tại sao?
Đầu tiên, Như thế nào: Rõ ràng rằng,
những cá nhân sản xuất nhỏ lẻ ở Trung Quốc đã tìm ra cách để tạo ra những hạt gạo
giống như thật bằng cách trộn khoai tây, khoai lang và nhựa công nghiệp sau đó
đẩy hỗn hợp này qua một cái sàng. Kết quả là chúng trông giống như gạo nhưng
mùi vị thì hệt như nhựa công nghiệp.
Vậy thì tại sao họ làm vậy: Có lẽ
những nhà khoa học cuối cùng đã xác định rằng lượng nhựa công nghiệp được đưa
vào cơ thể sẽ có lợi cho con người chăng…KHÔNG, hoàn toàn không phải như vậy. Tất
cả nguyên nhân đó chính là vì tiền.
4. Thịt bò giả
Trung Quốc thường nổi tiếng với
việc có nhiều thứ như đất, con người, nguồn tài nguyên và dĩ nhiên trong đó có
cả những con lợn. Những gì họ không có nhiều đó là bò. Chính bởi điều này, thịt
bò trở nên vô cùng đắt đỏ và đắt hơn nhiều so với thịt lợn. Những người làm
hàng ăn không trung thực, cảm tưởng có một cơ hội để kiếm rất nhiều tiền, đã
phát minh ra một phương pháp biến thịt lợn thành “thịt bò” .
Hiển nhiên, bằng cách biến những
miếng thịt lợn hàng ngày thành loại thịt bò chất lượng cao, những nhà hàng như
vậy đã tạo ra những miếng thịt lợn có hình thức và mùi vị y hệt thịt bò. Ở
Trung Quốc việc biến từ thịt này thành thịt kia là một hành động vi phạm pháp
luật nghiêm trọng. Những trò làm ăn vô lương tâm này là được rất nhiều nhà hàng
sử dụng để qua mặt khách hàng.
Những người bán quả óc chó giả ở
Trịnh Châu tỉnh Hà Nam Trung Quốc đã có một cách xử lý khéo léo để có thể có
nhiều tiền hơn với cùng một lượng quả óc chó. Khi những khách hàng quen bóc lớp
vỏ bên ngoài của quả óc chó vừa mua, những người bán hàng sẽ ngày lập tức nhặt
chúng. Sau đó họ sẽ nhét đá và bê tông đã được gói cẩn thận trong một tờ giấy
và họ dán cái vỏ lại. Những quả óc chó bằng đá sau đó sẽ được trộn vào những quả
thật khác và bán cho những khách hàng không nghi ngờ.
Thật may mắn, không ai cắn quả óc
chó bằng răng vì thế rất ít người cắn phải bê tông. Họ chỉ hiểu rằng họ vừa bị
lừa và sau đó họ sẽ mua hàng của những người bán hàng uy tín hơn.
Thịt cừu ở Bắc Mỹ rất phổ biến.
Nhưng ở một số nơi khác thì đây là đặc sản. Tuy nhiên nếu ăn ở Trung Quốc thì
đó là thịt chuột. Chẳng có gì khó hiểu cả. Đơn giản chỉ là những yếu tố chính của
thịt cừu Trung Quốc là thịt cừu thông
thường và tười ngon từ…Thịt cừu có thể đến từ bất cứ loài động vật nào. Có thể
không phải thịt chuột. Nhưng trong một vài vụ việc đáng chú ý từ năm 2013, những
nhà phân phối thịt ở phía đông Trung Quốc đã bị nghi ngờ và cuối cùng bị kết tộ
vì biến thịt chuột, thì cáo và thịt chồn thành thịt cừu sau đó tới các nhà ăn
và cuối cùng dừng lại ở khách hàng tiêu thụ. Quá trình chuyển đổi từ thịt chuột
thành thịt cừu khá là kín kẽ giống như quá trình biến thịt lợn thành thịt bò vậy.
Vì thế, nếu lần sau bạn ăn ở
Trung Quốc, hãy bỏ qua các loại thịt và chỉ chọn rau thôi. Miễn sao không có quả
óc chó trong đó. Hoặc trứng và gạo trong đó nữa.
1. Người
da trắng
Có ai không yêu người da trắng
không? Đợi đã, xin đừng trả lời vội. Đủ để nói rằng người Trung Quốc thực tế rất
yêu người da trắng. Quả đúng là như vậy, thực tình họ đã bắt đầu làm giả người
da trắng: một thương gia người da trắng trung tuổi.
Người đàn ông đó là “Gã da trắng
trong chiếc cà vạt” đã trở thành một sản phẩm chủ yếu của một công ty Trung Quốc.
Công ty này đang tìm cách để mở rộng sang thị trường nước ngoài. Nhiều ủy viên
hành pháp của Trung Quốc cảm thấy rằng việc có một người đàn ông phương tây da
trắng (hầu hết là người Mỹ hoặc Canada) trong những vị trí quan trọng có thể hợp
pháp hóa công việc kinh doanh trong mắt của những công ty nước ngoài hơn mọi thứ
khác. Nhớ rằng, gã đàn ông da trắng trong chiếc cà vạt làm rất ít việc và thường
chỉ là có vẻ ngoài đẹp trai. Hoặc chỉ bởi vì anh ta là người da trắng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét